lau dọn tấm ván, rồi bày thức ăn trên đó để cả hai cùng ăn. Trong khi ăn, cô nói với hắn: – Anh Miên nè… trưa nay… anh có thể lánh mặt một tí được không? Hắn có vẻ ngạc nhiên, bèn hỏi: – Sao vậy cô Phương… – Anh biết sao không… bị chiều nay… sẽ có mấy đứa học trò đến nhà tui… học thêm… – Cô dạy thêm cho học trò ở đây luôn hả? – Uhm – Phương gật đầu – Anh như vầy… để tụi nó thấy… cũng kỳ… – Ờ… tui hiểu rồi… vậy để tui lánh mặt tý cũng không sao… an toàn mà. Phương thấy thằng Miên có vẻ ngẫm nghĩ,